Mùi vị thời sinh viên

Kí túc xá những ngày giáp tết buồn xo, mặt đứa nào đứa nấy cứ như bọn ma đói vật vờ. Tết đến nơi rồi, ở quê bố mẹ còn bao nhiều thứ để tiêu, chả đứa nào dám hé răng xin tiền. Chỉ còn tiền để dành về quê thì không đứa nào dám đụng đến, dù có đói.

Hương, Nhung, Chi đang ngồi trên tầng 3 kí túc, ủ rũ như lũ chim. Chợt thấy bóng ai như chị Thương đi dưới sân trường. Tay ôm một thùng gì vừa to vừa nặng. Hương mắt to nhìn rõ đó là thùng mỳ tôm liền gọi thật to:

– Chị Thương ơiiiiiiiiiiiiii……

Thương ngẩng mặt lên cười thật tươi. Ba đứa chạy như chim bay xuống sân trường ôm chầm lấy chị.

Chị Thương là chị học khóa trên của mấy đứa nhưng ở chung phòng chúng nó mấy năm liền. Đời sinh viên có trải qua mới thấu được tình cảm anh chị em ở đó. Mọi người coi nhau như chị em thân thích trong nhà nên có gì ăn cũng chia cho nhau. Có khi hết tiền, cả phòng đun nước sôi rồi mỗi đứa một gói mỳ úp. Thường thì sinh viên chỉ mua những loại mỳ rẻ tiền như mỳ miliket, mỳ Gấu đỏ và một số loại mỳ có giá 2500đ. Nhưng thường thì mọi người trong ký túc hay mua mỳ gấu đỏ nhiều hơn vì mua một gói mỳ, ta sẽ ủng hộ được trẻ em ung thư 10 đồng. Dù đói, dù không có tiền nhưng truyền thống “lá lành đùm lá rách, lá rách đùm lá rách hơn” vẫn rất sôi nổi.

Mấy chị em ngồi túm tụm lại, những bát mỳ Gấu đỏ nóng hổi lại gợi nhắc kỷ niệm. Đứa nào đứa nấy thi nhau kể khổ với chị. Tuy vậy, những tiếng cười đùa chẳng ngớt vẫn vang lên trong khu kí túc xá chật chội, hiu quạnh những ngày cuối năm.

Tag : quang cao mi gau do